Buông tay

17/08/201600:17:00(Xem: 2382)

BUÔNG

 

Em hững hờ như thế - tôi biết sao

Bóng dáng ấy cứ thì thào trông nhớ

Viển vông ư? Hay chỉ là viện cớ

Tuột vòng tay mà chẳng nỡ buông tay...

 

Bóng người xa mờ khuất giữa nắng ngày

Ở phía đó cỏ hoa say ong bướm

Ở nơi này đôi mắt tôi rơm rớm

Tại tôi khờ... tại em bướng... tại sao?...

 

Nắng hạ cháy bởi lũ ve ồn ào

Bao mùa rồi vẫn cồn cào nhạc tủ

Những nốt sầu một bầy ve gọi chủ

Có về đâu cuộc tình cũ xa xôi...

 

Im chút đi nhường tôi gọi một lời

Bằng vần thơ xưa tôi không kịp gởi

Bằng khúc nhạc mà tôi chưa kịp thổi

Bằng nhịp con tim nóng hổi yêu em...

 

Bờ môi run tìm kiếm những ngọt mềm

Khô khổ khát gió thoa thêm mặn chát

Lặng mùa hè chỉ bầy ve ca hát

Khúc ve sầu mà rầu nát tâm can...

 

Em hững hờ đi về phía bình an

Xa sóng gió, xa cơ hàn em nhỉ

Ta chia ly đã tạo nên đám hỉ

Và một đám tang anh nghỉ qua mùa...

 

Lũ ve khờ kéo nhạc khúc tiễn đưa

Vừa lòng chưa? – đong đưa hơi nắng hạ

Tủi mần chi trời chuyển cơn lệ đá

Lũ ve im gieo hoang hóa mộ người...

 

10-06-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiến tranh tàn Để lại những nấm mộ vô danh
Đôi mắt sắc như hai thanh bảo đao nằm xếch hiên ngang như cười
Tam thập niên tiền học khổ không Kinh hàm đôi lũy ám tây song
những ngày tháng chạp về tăng phái Phan Thiết kề xuân, lạnh cóng xương
Trái sầu riêng mang nhiều gai nhiều cạnh Đời mẹ già
Chẳng là, mấy hôm rồi bà cụ cứ “nghe như có tiếng
Em ơi anh nhớ rõ từng mũi kim sợi chỉ Như những vì sao lấp lánh trên thân đêm
Năm xưa Tây tiến nay Đông tiến Sao nhớ cho vừa sao nhớ ơi
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
vừa mãn tù gông năm bảy chín con về lạy Mẹ để ra đi
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.