Buông tay

17/08/201600:17:00(Xem: 2379)

BUÔNG

 

Em hững hờ như thế - tôi biết sao

Bóng dáng ấy cứ thì thào trông nhớ

Viển vông ư? Hay chỉ là viện cớ

Tuột vòng tay mà chẳng nỡ buông tay...

 

Bóng người xa mờ khuất giữa nắng ngày

Ở phía đó cỏ hoa say ong bướm

Ở nơi này đôi mắt tôi rơm rớm

Tại tôi khờ... tại em bướng... tại sao?...

 

Nắng hạ cháy bởi lũ ve ồn ào

Bao mùa rồi vẫn cồn cào nhạc tủ

Những nốt sầu một bầy ve gọi chủ

Có về đâu cuộc tình cũ xa xôi...

 

Im chút đi nhường tôi gọi một lời

Bằng vần thơ xưa tôi không kịp gởi

Bằng khúc nhạc mà tôi chưa kịp thổi

Bằng nhịp con tim nóng hổi yêu em...

 

Bờ môi run tìm kiếm những ngọt mềm

Khô khổ khát gió thoa thêm mặn chát

Lặng mùa hè chỉ bầy ve ca hát

Khúc ve sầu mà rầu nát tâm can...

 

Em hững hờ đi về phía bình an

Xa sóng gió, xa cơ hàn em nhỉ

Ta chia ly đã tạo nên đám hỉ

Và một đám tang anh nghỉ qua mùa...

 

Lũ ve khờ kéo nhạc khúc tiễn đưa

Vừa lòng chưa? – đong đưa hơi nắng hạ

Tủi mần chi trời chuyển cơn lệ đá

Lũ ve im gieo hoang hóa mộ người...

 

10-06-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Con cũng muốn về thăm lại má Thăm dòng sông Hậu nắng lưa thưa
Về đây con nước sông đầy Sóng xô mấy ngọn buồn lây mạn đò
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ Có phải tôi viết đâu " Một nửạ
Ai có về ngang vùng Bốn xưa Xuống phà qúa bộ đến Cần Thơ
Tôi ngồi hít thở hơi ra hơi vô hơi dài hơi ngắn, xin cho đất trời
Mai đi qua núi mai xuôi biển Mai thắp sao trời mộng súng gươm
Tôi nhơ ùmùa xuân ấy Biển Hồ Khí trời tôi thở khí trời thơ
chuyện đời như giọt nước sông biển lại thành mây
Sáng nay về tới rừng Banhet Còn nhớ đồi cao dốc tử thần
Khi bỏ Đèo Nhông về với núi Ta làm mây ở cuối trời xa
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.