Sầu đời

23/08/201621:45:00(Xem: 3339)

SẦU ĐỜI

 

Rót chén men sầu mãi chửa say

Tàn đêm chuếnh khổ ngộ chưa này

Vừng dương có khỏa đi hoen tủi

Chìa xin ta mỏi rủn bàn tay…

 

Nuốt chén cay đời mãi cạn đâu

Như than ngọc nữ chợt xõa nhầu

Nhăn bao nếp nữa thương vầng trán

Phủ phục buông đành đạo lí cau…

 

Ngậm chén sau cười mắt đảo chơi

Chai khô chén cạn đã cái đời

Cười thêm cái nữa… ai đểu rứa

Váng ổ men sầu – tắt… lệ rơi…

 

19-07-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Con cũng muốn về thăm lại má Thăm dòng sông Hậu nắng lưa thưa
Về đây con nước sông đầy Sóng xô mấy ngọn buồn lây mạn đò
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ Có phải tôi viết đâu " Một nửạ
Ai có về ngang vùng Bốn xưa Xuống phà qúa bộ đến Cần Thơ
Tôi ngồi hít thở hơi ra hơi vô hơi dài hơi ngắn, xin cho đất trời
Mai đi qua núi mai xuôi biển Mai thắp sao trời mộng súng gươm
Tôi nhơ ùmùa xuân ấy Biển Hồ Khí trời tôi thở khí trời thơ
chuyện đời như giọt nước sông biển lại thành mây
Sáng nay về tới rừng Banhet Còn nhớ đồi cao dốc tử thần
Khi bỏ Đèo Nhông về với núi Ta làm mây ở cuối trời xa
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.