Cây Anh Túc Đỏ

26/02/202120:48:00(Xem: 3315)


redpoppy



 [Lời của cây Anh túc.]

  

 

Điều kỳ diệu

là không có

trí tuệ.

Tình cảm:

Ô, tôi có;

nó điều khiển tôi.

Tôi có chúa trên thiên đàng

là mặt trời,

tôi nở hoa vì chúa,

hiến dâng con tim đang bừng lửa,

lửa như chúa trời hiện thân.

Hạnh phúc có thể là gì

nếu không phải con tim?

Ô, các anh chị em,

thuở xa xưa, đã có lần,

phải chăng các người

đã từng giống tôi,

trước khi được làm nhân loại?

Phải chăng các người

đã tự nguyện

hiến thân ít nhất một lần,

rồi không bao giờ

dâng hiến lần nữa?

Nhân danh sự thật

tôi phê phán

cách sống của các người hiện nay.

Tôi nói vì tôi đang héo úa.

 

 

Louise GluckNgu Yên chuyển dịch

The Red Poppy / Cây Anh Túc Đỏ
từ tập thơ The Wild Iris / Hoa Diễn Vĩ Hoang Dại

*Độc giả có thể tải toàn bộ tập thơ Hoa Diên Vĩ Hoang Dại / The Wild Iris - Ngu Yên chuyển dịch xuống từ link này: file:///C:/Users/HoaBinh/Downloads/The_Wild_Iris_Hoa_Dien_Vi_Hoang_Di_Loui.pdf

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
anh vẫn đi trên con đường | vắng bóng hoàng hôn đời mình | đôi cánh tay nối dài đại lộ lê thê | sương khói mùa thu không về
Người Việt Nam giã từ vũ khí nhưng không vĩnh biệt chiến tranh. Có hai lý do: cuộc xung đột hai mươi năm chưa bao giờ được các bên tham dự giải quyết xong về mặt lý thuyết. Những tranh cãi không nguội đi, các khác biệt chưa giảm bớt, nguyên nhân là tồn tại những quan điểm khác nhau về ý nghĩa của chiến tranh. Căn nhà của dân tộc như bị ma ám. Thứ hai, cuộc chiến tàn khốc và kéo dài, vinh quang và nhục nhã, quá cay đắng và hào hùng, quá mất mát, hiểu lầm, hối tiếc. Vết thương ấy đã sống quá lâu. Nó không cam lòng chết đi.
tràng hạt đắng rất vô vị | giữa hồ vẫn mượt gương sen | ngựa hí. bung rồi dây mã | tàn trăng. giũ một ánh đèn
Từ trên cây | Chúng ta không còn cần ăn trái cây nữa | Dù chúng thơm ngon | Chúng ta bước lom khom trên mặt đất | Bằng hai chân | Một chân đi trước | Một chân đi sau
Chúng tôi lạc nhau ở một ngã rẽ | mà chưa hề buông tay
Thơ Chủ Nhật của các thi sĩ Hoàng Xuân Sơn - Nguyễn Hàn Chung - Quảng Tánh Trần Cầm - Thy An
Tôi về đó chỉ cần em ôn lại | Chút mơi xưa xanh ngọn lá đương thì | Tim loạn nhịp cuồng yêu cơn vồ vập | Cả sa bàn trên gân mạch li ti
Ngày mai, tôi ra đi. | Đêm nay ngồi một mình với thức. | Tự hứa với lòng, sẽ im lặng từ đây. | Sẽ vô ích, sẽ thất vọng, sẽ gây thêm thù oán.