còn lại là giấc mơ

11/02/202309:07:00(Xem: 2150)
Titania (1948) - Rene Magritte (1898-1967)
Titania (1948) của họa sĩ Rene Magritte (1898-1967).



buổi chiều trầm lắng trống trải

chiếc ghế mây nhẫn nhục không than vãn

con chim hồng âm thầm chuyền trên ngọn cây

người nhắm mắt thở nhẹ âm âm u u trên võng

điện thoại di động giật mình tằng hắng

cắt đứt giấc mơ xe đâm sầm vào quán ăn mễ

tứ phía không còn tacos và burritos tung hê

nhễu nhão với chili với sauce xanh và đỏ

 

giấc mơ rộn rã chưa có đoạn kết

nắng chiều lác đác ỉ ôi trong gió

màu sắc phút chốc trở lại xám tro dưới nền trời

cuối tháng giêng người ngáp tới ngáp lui chán nản thất vọng

 

và khi tháng hai chập chững đến

người vẫn còn đẩy đưa trên võng đợi chờ

mặt trời lên cao mời gọi giấc mơ ngọt ngào

ở trọ trong vô thức say cơn nắng nhẹ hay hay

 

và giấc mơ tai nạn xe hơi tiếp tục 

với liên khúc xe tông vào tiệm donuts  ̶ ̶ ̶ 

chết ngạt trong ba mươi mốt hương vị sắc màu

đa dạng cùng mùi cà phê thơm lựng như ý

 

này em dường như tất cả chỉ là nhiều phiên bản

của một giấc mơ  ̶ ̶ ̶  giấc mơ về những giấc mơ

âm ỉ bồn chồn vượt thoát theo những đám mây

đầu năm nổi trôi trên dòng nhớ bâng quơ

 

này em cho dù một ngày đẹp trời thơ có được

liên tu bất tận nhét vào miệng dí vào mũi thả vào tai

thơ chắc chắn không thể nào thoát ra qua lỗ rốn  ̶ ̶ ̶  

ngưng đọng trong mỗi người chúng ta là giấc mơ. 

 

(FEB 2023)

 

*


hôm nay rất vô tư 

 

ngôn ngữ rất vô tư

cơn đau thì trầm trọng

hả hê ngáng chân trí tuệ

vui đùa trên cái đau trực tuyến

muôn thuở rọ rạy dưới gầm giường  

 

hôm nay vẫn là một ngày đáng tin cậy

dù chỉ chạy bâng quơ lên xuống

tầng thứ hai mươi mốt cao ốc

văng vẳng âm vọng đờn ca tài tử  ̶ ̶ ̶ 

cao lầu không phải cao lầu

cao lầu không phải lầu cao

 

ới này ông sáu lầu  ̶ ̶ ̶  ông có nghe tiếng trống đêm

đã khuấy tan lớp sương mù u u lãng đãng 

trong ly cà phê đen đặc quánh

chút thương thảo để dành cho mai sau

lệ phí qua miền đồng khô tuyệt lộ

 

này em có hay

những giọt nước mắt ẩn danh

vẫn thơm ngọt mùi mạch nha

theo mạch đời tuôn chảy

 

này em có thấy

dưới vòm tóc tiên mượt mà

chữ nghĩa hôm nay rất vô tư

cơn điên thì rộng lượng. 

 

(JAN 2023)

 

– Quảng Tánh Trần Cầm

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vẫn mang tâm hồn hoang dại, ngu ngơ | Người lữ hành xuyên qua hai thế kỷ | Sao vẫn thấy | Xa lạ với chính mình | Trước những con đường | Trước phố chợ
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay
Chuyện này không ăn ảnh | và phải mất nhiều năm. | Mọi ống kính đã đi | đến một cuộc chiến khác.
nghe thời gian chập chờn trên con sóng | lạc lối trong tạp âm tạp điệu tạp niệm | một ngày hụt hơi thất lạc cõi manga.
Mẹ lau nước mắt con thuyền | về nơi thuỷ phủ* | nợ | duyên | đắm chìm