vắng nhà | not home

23/11/202314:43:00(Xem: 5952)
ghe trong
Ảnh: từ trang fb Nguyễn Quí Đức

 
vắng nhà

 

những trái ớt chín, khô héo trên cành

bình hoa tulip trên bàn, gục đầu ủ rũ

căn phòng không màu không mùi không vui buồn

chỉ những nốt lặng, trào ra từ cây piano

đậy nắp

 

người chết không hót không bay không nhảy múa

con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ

con chó thất lạc buồn rầu

ngọn gió vô tâm, xào xạc

không tin nhắn

 

trên tầng mây kia hay dưới lòng đất này

chả nhằm nhò gì nữa

trong nghĩa trang tâm hồn kẻ ở

sự vắng mặt của người đi**

là phần mộ vĩnh hằng.

 

 

Nguyên Yên

----


not home

chili peppers, ripe and shriveled on the vine
tulips on the table, softly wilted
the room neither bright nor dark, neither happy nor sad
just quiet notes spilling out from the piano
lid closed

the dead don’t sing, don’t fly, don’t dance
the red-crowned crane* folds its wings, dreams no more
the dog - adrift - in soundless grief
the wind rustling - no longer
whispering

above the clouds or beneath the soil
it doesn’t matter now

in the graveyard of a soul left behind
your absence**
is an everlasting tomb.


Nguyên Yên

* ”I’d like to see you in a dream as a red crowned Manchurian crain, spreading your wings up there in a marvelleous and joyful dance…” – n.q.đ viết về cuộc-sống-sau-cuộc-sống.

** Nguyễn Quí Đức (1958–2023) passed away on November 22, 2023, in Vietnam. He was a broadcaster, writer, editor, and translator of Vietnamese-American heritage. Born in Đà Lạt, Vietnam, he came to the United States in 1975 and later returned to live in Hanoi in the fall of 2006.

 

* ”I’d like to see you in a dream as a red crowned Manchurian crain, spreading your wings up there in a marvelleous and joyful dance…” – n.q.đ viết về cuộc-sống-sau-cuộc-sống.

** Nguyễn Quý Đức (1958-2023), từ trần ngày 22/11/2023 tại Việt Nam. Ông là nhà phát thanh, nhà văn, biên tập viên và dịch giả người Mỹ gốc Việt. Nguyễn Quí Đức ra đời tại Đà Lạt, Việt Nam, ông sang Mỹ năm 1975 rồi về sau trở về sống ở Hà Nội vào mùa thu năm 2006.

Ý kiến bạn đọc
28/08/202413:59:00
Khách
Một bài thơ hay!
Cám ơn tác giả.
Ngọc Phụng
24/11/202306:03:58
Khách
Anh Đức đã biến.... tất cả biến ... trở thành không!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Anh ngồi đây lặng im từ thuở nào / Nỗi buồn thương vô biên không hư hao / Anh gục đầu lên khẩu M mười sáu / Tâm hồn tôi tan hoang buồn biết bao...
Với ngày 30/4 sắp trở lại trong chu kỳ ngày tháng như một cơn ác mộng, với cuộc chiến bên Ukraine càng lúc càng khốc hại, kinh hoàng, thiết tưởng chẳng gì giúp chúng ta thăng hoa suy nghiệm bằng một bài thơ hay, một bài thơ của thi hào Czeslaw Milosz, người được mệnh danh là thi sĩ của “lương tâm nhân loại.” Việt Báo trân trọng giới thiệu.
bạn nhắc tháng tư ̶ ̶ ̶ vẫn nhớ nhiều khi ngày lánh mặt lẩn khuất trong đêm / và đêm từng đêm chập choạng tỏa lan mùi sóng biển...
từ nén nhang trầm ai thắp bên hóc núi / xin người mở cửa cho hương khói bay vào / xa xa bia đá tổ tiên ẩn mờ rêu phủ / chim hót thật hiền như tiếng suối trong xanh...
Vâng, tôi ở đây / nơi xa lạ này được 47 năm / tôi đã đi qua những rừng thông / xanh ngọc tới chân trời / tôi đi qua những mảnh đất / có thật nhiều hoa dại / những vườn cỏ vàng như hoa cải ở quê tôi...
Theo bản tin của Independent, chiều qua, đúng trong "Ngày của Trái Đất", khoảng sau 6 giờ chiều thứ Sáu, một phóng viên hình ảnh và cũng là một nhà hoạt động về thay đổi khí hậu/môi trường đã đi từ Colorado đến Washington và đốt lửa tự thiêu ngay trước tòa nhà Tòa án Tối cao , ông qua đời sau khi máy bay chở ông vào bệnh viện. Cảnh sát hôm thứ Bảy xác định người đàn ông là Wynn Bruce, 50 tuổi, ở Boulder, Colorado, theo bản tin của đài WUSA. Hiện chưa có xác định gì về việc liệu vụ tự sát có phải là một hành động phản đối hay không. Bài thơ "Đừng Đi" được nhà thơ KC Nguyễn viết trong cơn xúc động khi nghe tin này.
Cuộc chiến vừa tàn / Sau ba mươi năm / Người chiến binh, anh tôi, về thăm nhà/ Nói đi anh...
ánh nắng đầu mùa hè xuyên cửa kính / con chó ngủ gà ngủ gật trước tivi / bên ngoài vài đứa trẻ chạy nhảy trên cỏ / trời chuyển tiếp giữa lạnh và ấm ...
Vì tình yêu là những viên đạn / Bắn xuyên qua hồng tâm dĩ vãng / Dù người xạ thủ đã bỏ đi xa / Trái tim rách không bao giờ lành lại.
Anh ạ, từ khi anh vắng nhà/ Hộ khẩu bốn người, nay còn ba/ Gạo châu củi quế, đời vất vả/ Thương lắm con thơ, tội mẹ già...