vắng nhà | not home

23/11/202314:43:00(Xem: 5954)
ghe trong
Ảnh: từ trang fb Nguyễn Quí Đức

 
vắng nhà

 

những trái ớt chín, khô héo trên cành

bình hoa tulip trên bàn, gục đầu ủ rũ

căn phòng không màu không mùi không vui buồn

chỉ những nốt lặng, trào ra từ cây piano

đậy nắp

 

người chết không hót không bay không nhảy múa

con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ

con chó thất lạc buồn rầu

ngọn gió vô tâm, xào xạc

không tin nhắn

 

trên tầng mây kia hay dưới lòng đất này

chả nhằm nhò gì nữa

trong nghĩa trang tâm hồn kẻ ở

sự vắng mặt của người đi**

là phần mộ vĩnh hằng.

 

 

Nguyên Yên

----


not home

chili peppers, ripe and shriveled on the vine
tulips on the table, softly wilted
the room neither bright nor dark, neither happy nor sad
just quiet notes spilling out from the piano
lid closed

the dead don’t sing, don’t fly, don’t dance
the red-crowned crane* folds its wings, dreams no more
the dog - adrift - in soundless grief
the wind rustling - no longer
whispering

above the clouds or beneath the soil
it doesn’t matter now

in the graveyard of a soul left behind
your absence**
is an everlasting tomb.


Nguyên Yên

* ”I’d like to see you in a dream as a red crowned Manchurian crain, spreading your wings up there in a marvelleous and joyful dance…” – n.q.đ viết về cuộc-sống-sau-cuộc-sống.

** Nguyễn Quí Đức (1958–2023) passed away on November 22, 2023, in Vietnam. He was a broadcaster, writer, editor, and translator of Vietnamese-American heritage. Born in Đà Lạt, Vietnam, he came to the United States in 1975 and later returned to live in Hanoi in the fall of 2006.

 

* ”I’d like to see you in a dream as a red crowned Manchurian crain, spreading your wings up there in a marvelleous and joyful dance…” – n.q.đ viết về cuộc-sống-sau-cuộc-sống.

** Nguyễn Quý Đức (1958-2023), từ trần ngày 22/11/2023 tại Việt Nam. Ông là nhà phát thanh, nhà văn, biên tập viên và dịch giả người Mỹ gốc Việt. Nguyễn Quí Đức ra đời tại Đà Lạt, Việt Nam, ông sang Mỹ năm 1975 rồi về sau trở về sống ở Hà Nội vào mùa thu năm 2006.

Ý kiến bạn đọc
28/08/202413:59:00
Khách
Một bài thơ hay!
Cám ơn tác giả.
Ngọc Phụng
24/11/202306:03:58
Khách
Anh Đức đã biến.... tất cả biến ... trở thành không!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đời chiến binh thắng bại là lẽ thường/ Điều quan trọng là ta có thể làm gì cho lịch sử
À ơi! Con ngủ cho ngon/ Yêu con mẹ đặt nôi con tiếng này/ Trong mơ con học tiếng này Việt Nam...
giờ này ở thành phố bị vây hãm / nơi hầu hết các tòa nhà đã bị bắn phá hư hoại / từng hơi thở mệt nhọc trăn trở hòa quyện / trong bầu khí quyển cháy khét mùi bom đạn / từng giọt máu đỏ tươi tinh khôi thấm đất đen...
Nơi nào tiệc rượu?/ Nơi nào vui chơi?/ Chỉ xin một phút/ Thể hiện Tình Người...
Ôi em bé Ukraine/ Chín tuổi đời hát trong tiếng súng/ Mắt nhòa lệ nhìn đất quê hiền/ Cày xới bởi xe tăng pháo rụng...
trên con đường gió cát / nối hai điểm tình yêu bóng xế / nơi chúng ta khởi hành / và nơi chúng ta dừng bước...
Những bài thơ về chiến tranh của Halyna Kruk thật xót xa. Cô ấy nhặt từng nắm đất Ukraine ra khai quật những mảnh vụn đổ nát của lịch sử. Đất mẹ màu mỡ của Ukraine, được gọi là "chernozem" hoặc "đất đen", từng được trồng trọt và nuôi dưỡng bằng bàn tay và tình yêu của người nông dân Ukraine. Vựa lúa mì của châu Âu “lẽ ra” phải sản xuất ngũ cốc cho Liên Bang Xô Viết “hùng mạnh”. Đức Quốc Xã đã từng cho vùng đất này là tiềm năng “lãnh thổ”* dành cho giống dân thượng tôn thuần chủng mắt xanh. Mảnh đất đã gieo bao hoa màu này cũng từng chôn vùi biết bao đau thương của lịch sử. Như Timothy Snyder đã đề cập trong cuốn Bloodlands** 2012, "Tro cốt con người cũng bón phân."
Khi chồng chất trên vai đầy tuổi đá/ Mới thấy mình lạc lối giữa đôi chân/ Giữa biển dâu trong mưa nắng xoay vần/ Ta dốt nát, trần truồng như cọng cỏ...
một buổi sáng mở mắt / bắt gặp mình nằm co ro trong trại súc vật ...
“Mẹ ơi, nhấc điện thoại,” một phụ nữ năn nỉ suốt hai giờ đồng hồ dưới hầm khu chung cư, | cứng đầu và quả quyết, cô không chịu ngưng tin vào phép lạ | nhưng người mẹ đang ở vùng ngoại ô không có sóng, | nơi những căn nhà sụp đổ như những mảnh Legos rẻ tiền | từ những cuộc tấn công vũ bão, nơi mà chỉ mới hôm qua tháp phát thanh ngừng nối kết mọi người, | nơi mà thế giới bùng nổ thành những mảnh trước và sau-chiến tranh