Trò Chơi Ái Tình

11/26/202420:08:00(View: 2186)
charles bukowski the screw-game


thực sự
một trong những điều tồi tệ là
phải nằm cùng giường
đêm này qua đêm khác
với một mợ mà bạn không còn
ham muốn nữa.

họ già đi,
họ không còn xinh đẹp
thậm chí còn ngáy, nghe muốn
bịnh.

vậy đó, trên giường, bạn trở mình đôi khi
chân chạm vào chân nàng
trời ơi, kinh quá!
và bóng đêm ở ngoài kia,
bên ngoài những tấm rèm,
niêm kín hai đứa với nhau
trong
lòng huyệt.

rồi buổi sáng, bạn vào phòng tắm, băng qua hành lang,
trò chuyện,
nói năng những điều lẩm cẩm,
chiên trứng
nổ máy xe.

nhưng ngồi đối diện bạn
là hai kẻ lạ
chúng tộng bánh mì nướng vô mồm
đốt mặt mày sưng sỉa và phèo ruột bằng cà phê.

ở 10 triệu chỗ ngụ trên nước Mỹ này đều như vậy
những đời sống nhạt nhẽo
tì tựa vào nhau
không nơi
rời thoát

leo lên xe
rồi lái đi làm
có thêm nhiều người lạ ở đó,
hầu hết chúng là vợ là chồng
của kẻ khác,
và ngoài việc bị cơm áo nuốt tươi,
thì chúng tán tỉnh, đùa giỡn, ngắt véo,
thỉnh thoảng chém vè một cú tàu nhanh ở đâu đó
-chúng không thể làm vụ đó ở nhà-
rồi lái xe về
chờ lễ Giáng sinh
hay lễ Lao động
hay Chủ nhật
hay một thứ gì
bí mật.

Charles Bukowski
Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác “The screw-game”.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Cuối tháng 3 nằm ngủ ngoài hiên nhà, quá khuya thức dậy đầu tháng 5. Mây xuống thấp nhập sương mù lên cao. Ánh đèn lảo đảo suốt đêm ý nghĩ nín câm, chờ trời sáng. Sớm dậy, xuống phố uống cà phê với bạn. –“Con ơi, nhớ về ăn trưa.” “Chiều con mới về, mẹ nhớ uống thuốc ho.”Một ngày lem lọ bình thường, tin chiến sự hòa giải. Không Nga, không Mỹ, không Trung quốc, chỉ Bắc Nam bắt tay. Huynh đệ một nhà cần gì hàng xóm.
thời gian rủ nhau về tháng tư trũng mắt | lập lòe nhớ đóm lửa thanh xuân | ngồi bên hiên nghe hụt hẫng | thủy triều biển Đông ào ạt mặn lòng
Ngọn cờ này ta mang từ núi Thứu | Trồng nơi đây không biết đã bao đời | Hút đất đá nên đổi màu khác lạ | Cứ như màu câu hát ngấm trong nôi. | Này sắc vàng sắc thịt da dân việt.
Từ đó chết rồi | Hồi báo động của nỗi an bình thơ | Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ