Trò Chơi Ái Tình

11/26/202420:08:00(View: 2187)
charles bukowski the screw-game


thực sự
một trong những điều tồi tệ là
phải nằm cùng giường
đêm này qua đêm khác
với một mợ mà bạn không còn
ham muốn nữa.

họ già đi,
họ không còn xinh đẹp
thậm chí còn ngáy, nghe muốn
bịnh.

vậy đó, trên giường, bạn trở mình đôi khi
chân chạm vào chân nàng
trời ơi, kinh quá!
và bóng đêm ở ngoài kia,
bên ngoài những tấm rèm,
niêm kín hai đứa với nhau
trong
lòng huyệt.

rồi buổi sáng, bạn vào phòng tắm, băng qua hành lang,
trò chuyện,
nói năng những điều lẩm cẩm,
chiên trứng
nổ máy xe.

nhưng ngồi đối diện bạn
là hai kẻ lạ
chúng tộng bánh mì nướng vô mồm
đốt mặt mày sưng sỉa và phèo ruột bằng cà phê.

ở 10 triệu chỗ ngụ trên nước Mỹ này đều như vậy
những đời sống nhạt nhẽo
tì tựa vào nhau
không nơi
rời thoát

leo lên xe
rồi lái đi làm
có thêm nhiều người lạ ở đó,
hầu hết chúng là vợ là chồng
của kẻ khác,
và ngoài việc bị cơm áo nuốt tươi,
thì chúng tán tỉnh, đùa giỡn, ngắt véo,
thỉnh thoảng chém vè một cú tàu nhanh ở đâu đó
-chúng không thể làm vụ đó ở nhà-
rồi lái xe về
chờ lễ Giáng sinh
hay lễ Lao động
hay Chủ nhật
hay một thứ gì
bí mật.

Charles Bukowski
Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác “The screw-game”.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Sáng nay khi ra vườn | Em thấy một con chuột núi khá to | đang kéo một chiếc lá
Phải vòng quanh địa ngục/ Mới đến cửa thiên đàng/ Đừng trách người ngã mạn/ Hãy giận mình đa đoan…
ông cứ nhẩn nha mùa thơ cộc | tôi trâng tráo ca múa xập xình | đời người rồi cũng xuôi trảng lớn | giày ủng quăng rồi bước rộng rinh
em về đã nửa mùa đông | gió se sắt lạnh cả trong lẫn ngoài | có còn nơi đó dấu tay | có còn một chút tình ngoài tình trong
Thương hại thay đất nước không được biết | Ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ mình | Văn hoá nào ngoài văn hoá mình | Thương hại thay đất nước mỗi hơi thở là tiền | Ngủ giấc mê của kẻ quá no nê
Thơ của ba nhà thơ Nguyễn Tánh Trần Cầm; Nguyễn Hàn Chung và Trần Yên Hòa
núi cao | núi cao | núi cao | người trên chỏm núi chờ | lao | xuống trần
Đó là về bàn chân. Đó là cách đặt xuống./ Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ./ Đó là nhịp điệu. Bước đi. Đó là bước đi nghi ngại. / Đi trong tỉnh thức. / Đó là ác mộng giữa hai bờ sinh diệt. Đó là trống rỗng. Buông bỏ. / Đó là về bàn chân tự mình giải thoát. Đó là ý thức tự mình bước đi. / Mỗi ngày khi tôi đặt chân lên trái đất, cùng với mặt trời. / Tôi nghĩ đến người khác. / Tôi không biết người khác sống ra sao. /Mỗi ngày bắt đầu từng bước./ Tôi đi. / Từng bước. /Bạn phải bắt đầu từng bước nhỏ.
Buổi sáng ảm đạm hôm đó | Nơi anh chạm vào em không | Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ | Một cái cây, và chỉ một cái cây | “Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh | Hơn bất cứ ai trên cõi đời”