Bịnh

03/06/202503:59:00(Xem: 651)
38



bịnh nặng và kiệt quệ là thứ rất quái
khi mày phải vét hết sức để lê thân từ giường vô nhà cầu rồi trở ra,
nghe như trò khôi hài, nhưng đéo cười nổi.

nằm lại giường, mày lại nghĩ tới cái chết
và vẫn thấy điều cũ rích:
càng tới gần,
nó càng bớt đáng sợ.

mày có nguyên ngày để chiêm nghiệm mấy bức vách,
và lũ chim đậu trên dây điện ngoài kia bỗng thành thứ quan trọng.
còn cái tivi: tụi đực rựa chơi bóng chày ngày này qua ngày khác.

chẳng muốn ăn.
đồ ăn như giấy bìa,
nuốt vô muốn ói,
bịnh càng thêm bịnh.

mợ vợ hiền cứ nài ép:
“bác sĩ nói là…”
tội nghiệp cưng ghê.

tụi mèo nhảy lên giường,
nhìn tao trân trối,
rồi nhảy xuống.

mày nghĩ: cái thế giới chó má này chỉ xoay quanh
ăn,
cày,
chịch,
rồi bán muối.

hên là tao bị bịnh lây nhiễm: đéo ma nào tới thăm.

cái cân báo 155,
sụt xuống từ 217.

tao trông như thằng trong trại cải tạo
mà đúng vậy thiệt.

nhưng cũng còn may:
tao sống được bằng cô độc,
đám đông hả – miễn đi.

tao có thể đọc mấy quyển sách gồ ghề,
nhưng chúng chả còn gì hấp dẫn.

tao chỉ ngồi trên giường
chờ đời trôi
theo hướng này hướng nọ
giống y tụi ngoài kia.

CHARLES BUKOWSKI
Bản dịch của Thận Nhiên
từ nguyên tác “ill”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trở về bến vắng tịnh không / Thân trơ quán tưởng mênh mông sắc chiều / Trở về bóng đổ liêu xiêu / Cơn mê cũ cũng nhẹ hèo trôi đi
Cuộc chiến vừa tàn / Sau ba muơi năm / Người chiến binh về thăm nhà…
Già an lạc, là già trong hy vọng, / Lòng sung mãn trong giấc điệp bình an. / Khi số tận kêu ta dừng bước tiến / Chỉ là tạm biệt, vô thường sắc không
thế gian đến hồi tận diệt / Mỗi ngày nghe tin người chết / đau đớn tức tưởi / những tinh hoa lụi tàn / những hồn oan
Bây giờ là cuối tháng 3. Chúng ta đang đứng trước ngưỡng cửa tháng Tư đen, tháng Tư gẫy súng, tháng Tư năm 1975. Những trường học tại miền Nam biến thành nơi tâp trung, tù đày cải tạo của hàng triệu quân, cán chính của chính phủ Viêt Nam Công Hòa. Hàng triệu người phía Nam vĩ tuyến 17, vươt biên tìm đến vùng đất tự do.
tôi bỏ lại đêm / những điều chưa nói hết / những điều chưa kể xong / những điều / đêm đã nghe cùng tôi / trong lặng im bóng tối. tôi bỏ lại trong bóng tối / những ý nghĩ / sót vụn / sự tưởng tượng / rỗng rạo / những thứ nên quên đi / khi trời tảng sáng.
Chiều về trên sông Giã từ vũ khí / Người đi qua đời tôi Dừng bước giang hồ
Những cái chết chưa bao / giờ có thật những cái / chết chưa bao giờ xảy / ra như chúng ta sinh
Vũ điệu không vần là một công trình nghiên cứu đồ sộ, nghiêm cẩn và sâu sắc do nhà thơ Khế Iêm viết rải rác từ trên 20 năm qua, gồm những bài viết chủ yếu là luận giải về thơ Tân Hình thức.
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.