Bịnh

03/06/202503:59:00(Xem: 625)
38



bịnh nặng và kiệt quệ là thứ rất quái
khi mày phải vét hết sức để lê thân từ giường vô nhà cầu rồi trở ra,
nghe như trò khôi hài, nhưng đéo cười nổi.

nằm lại giường, mày lại nghĩ tới cái chết
và vẫn thấy điều cũ rích:
càng tới gần,
nó càng bớt đáng sợ.

mày có nguyên ngày để chiêm nghiệm mấy bức vách,
và lũ chim đậu trên dây điện ngoài kia bỗng thành thứ quan trọng.
còn cái tivi: tụi đực rựa chơi bóng chày ngày này qua ngày khác.

chẳng muốn ăn.
đồ ăn như giấy bìa,
nuốt vô muốn ói,
bịnh càng thêm bịnh.

mợ vợ hiền cứ nài ép:
“bác sĩ nói là…”
tội nghiệp cưng ghê.

tụi mèo nhảy lên giường,
nhìn tao trân trối,
rồi nhảy xuống.

mày nghĩ: cái thế giới chó má này chỉ xoay quanh
ăn,
cày,
chịch,
rồi bán muối.

hên là tao bị bịnh lây nhiễm: đéo ma nào tới thăm.

cái cân báo 155,
sụt xuống từ 217.

tao trông như thằng trong trại cải tạo
mà đúng vậy thiệt.

nhưng cũng còn may:
tao sống được bằng cô độc,
đám đông hả – miễn đi.

tao có thể đọc mấy quyển sách gồ ghề,
nhưng chúng chả còn gì hấp dẫn.

tao chỉ ngồi trên giường
chờ đời trôi
theo hướng này hướng nọ
giống y tụi ngoài kia.

CHARLES BUKOWSKI
Bản dịch của Thận Nhiên
từ nguyên tác “ill”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lửa ! Lửa ! Lửa ! / khắp nơi, biết chạy về đâu
Núi chiều nay đã quay về chờ đợi. Còn gì đâu những hò hẹn trong đời.
Làm sao quên / mỗi chiều / Venice lóng lánh tà dương
Chiều ấy rất nhiều gió Đàn chim nhớ phố bay về(1)
Lời tòa soạn: Cho đến năm 2019, nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh đã có 12 tập thơ xuất bản, Ngôn Ngữ Xanh là tập gần đây nhất do Văn Học Press xuất bản và phát hành đầu tháng 10/2019 trên Barnes & Noble. Thơ chị cũng xuất hiện thường xuyên trên các trang mạng văn chương, trong và ngoài nước.
Tôi đi qua những cánh đồng lúa chín Đi qua những thành phố Những bờ sông và những ngọn đồi Tôi đi từ Bắc vào Nam
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Trong bài viết này tôi dịch thơ các bài thơ Đoàn Nguyễn Tuấn làm bên cạnh vua Quang Trung. Các bài thơ tả cảnh hùng tráng quân Tây Sơn và ca ngợi tài điều khiển quân vua Quang Trung.
Hai cánh tay trần trụi giơ lên cặp mắt mở tròn không chớp có nghe những tiếng kêu rừng rú trên làn da như thú dữ chạy dài ngàn khuya lửa cháy hãy nhìn lên nhìn lên sẽ thấy chiếc đầu kia gối lên những ngôi sao lạ bồng bềnh hai cánh tay ruỗi dài thẳng mãi và mồm kia cứ mãi nín câm.
Thôi không cần gõ cửa nữa không cần nữa đâu căn nhà gần chợ Tàu ở San Francisco người trọ già thế gian đã đi rồi lên chuyến tàu cùng trăng sớm mang trên tay những chùm sao khuya.