cha tôi

08/07/202511:41:00(Xem: 1630)
Soi Thấu
Minh họa: Duy Thanh


là một tay thật sự rất quái
ổng giả vờ rằng ổng
giàu sụ
chúng tôi chỉ sống bằng đậu, bột bắp, xúc xích rẻ bèo
khi ngồi xuống bàn ăn, ổng nói,
“hổng phải ai cũng được ăn như vầy đâu.”

và vì ổng muốn giàu hoặc vì thật sự nghĩ mình giàu
nên ổng luôn bỏ phiếu cho Đảng Cộng hòa
ổng bầu cho Hoover chống lại Roosevelt
và ổng thua
rồi ổng lại bầu cho Alf Landon chống Roosevelt
và ổng lại thua nữa
ổng nói, “tao đéo biết cái thế giới này sẽ đi đến đâu,
giờ thì tụi Cộng sản chó chết lại lên nắm quyền
còn tụi Nga sẽ tràn vô sân sau nhà mình ngay thôi!”

tôi nghĩ chính cha tôi đã khiến tôi quyết định
trở thành một thằng du thủ du thực
tôi đã quyết nếu một cha nội như ổng muốn trở nên giàu có
thì tôi thà nghèo rách mồng tơi.

rồi tôi đã trở thành một thằng bụi đời.
tôi sống bằng những đồng bạc cắc, trong những phòng trọ tồi tàn
và trên băng ghế công viên.
tôi nghĩ có lẽ tụi bụi đời hiểu được đôi điều gì đó.

nhưng rồi tôi nhận ra phần lớn tụi bụi đời ấy cũng muốn trở nên giàu có.
chúng chỉ thất bại trong làm chuyện đó.

do bị kẹt giữa cha tôi và tụi bụi đời
tôi chả còn chỗ nào để đến
và tôi tới đó, khi nhanh khi chậm.
không bao giờ bầu cho Đảng Cộng hòa,
không bao giờ đi bầu.

chôn ổng
như một tay quái đản trên trái đất
như hàng trăm ngàn kẻ quái đản khác
như hàng triệu kẻ quái đản khác,
bị lãng phí.

Charles Bukowski
Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác My Father.


Cha Tôi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
kính thưa sáu tám mênh mông / ru ta từ thuở mẹ bồng trên tay / mùa đông quê ngoại sương bay / phên tre gió tạt gò mây nắng chìm / tay huơ chân đạp chiều im / o oe tiếng khóc tiếng bìm bịp kêu /
Chợt / Chợt / người hóa thành con ve / chôn ấu trùng xuống đất / chờ mươi năm sau tái sinh.
Giải Nobel Văn Chương năm nay, 2020, được trao cho nhà thơ người Mỹ Louise Glück, theo bản tin của BBC cho biết hôm Thứ Năm, 8 tháng 10 năm 2020.
Hưu về viết sách bàn thơ phú lòng xót xa thì chữ xót xa mấy chục năm hèn đau đã đủ còn chút linh hồn thả nó ra
fake news, fake story làm hư hai ống kính. Không thể tin những hình ảnh thu nhận. Càng không tin ý nghĩa như đã thấy. Phải chăng mắt đã trở thành vô dụng? Nếu mắt thấy tai nghe đều là giả, tội nghiệp, làm người ! Lạc lõng biết bao ! Hiu quạnh biết bao !
Tâm tư khô cạn mạch nguồn Mốc meo chữ nghĩa buông tuồng tứ thơ Trần gian có gã khù khờ Mấy mươi năm lẻ chưa hề tỉnh ra
Đời ngắn một gang tay. Đo sao hết chiều cao tham vọng. Tim nhỏ một nắm tay. Chứa sẽ vỡ máu độc tôn. Thuốc. Thuốc, Thuốc, Trẫm cần phải sống. Trẫm giỏi nhất hoàn cầu.\ Thuốc. Thuốc. Thuốc. Trẫm muốn ngút hơi. Thở mong manh làm sao bất tử? Tạc tượng lên núi cao? Thuốc. Thuốc. Thuốc. Nếu trẫm chết, các ngươi sẽ phải chôn theo. “It is what it is.” (1)
Lửa nhỏ đốt mãi sẽ cháy rừng. Cháy lớn, cháy lan vượt kiểm soát, cháy luôn quốc gia, cháy lương tâm, cháy tự do, cháy hấp hối.
ngày tháng 9 nhìn lại khúc phim quá khứ cô lập con tim giữa những bao la kịch bản buồn và những bài ca từ giã giam mình giữa ngôn ngữ của những lặp lại xuôi tay buông lững
“Vì Tôi Là Người Việt Nam” là một bài thơ mang tứ tượng trưng qua cách diễn tả biểu hiện. Một bài thơ biểu lộ sự hoạt động của trí tuệ và sự xuất hiện của cảm xúc. Một bài thơ kết hợp giữa ý thức và vô thức. Một bài thơ xứng đáng là thơ đấu tranh có giá trị nghệ thuật của nhà thơ Hoàng Anh.