Hãy Mở Cửa Ra

25/12/202514:19:00(Xem: 86)
Hang Belem

Chúa tới đây cơ hàn trong máng cỏ

Song thân Người là những kẻ lưu vong

Nên Chúa hiểu những mảnh đời lưu lạc

Những mảnh đời mong ước được bao dung


                           

Trong tinh thần cầu nguyện cho Năm Thánh 2025.

“Trong trái tim mỗi người, niềm hy vọng là sự khao khát và chờ đợi những điều tốt đẹp sẽ đến, dù chúng ta không biết tương lai sẽ ra sao”. (Đức Thánh Cha Phanxico)

Chiếc bánh anh em để dành là của những người đói khát; chiếc áo nằm trong rương của anh em là của những người trần trụi; vàng bạc anh em chôn giấu dưới đất là của những người nghèo túng. (Thánh Basil) 
 

Cha tới đây với hai bàn tay mở

Hai bàn tay không của một hài nhi

Nhưng Cha đến với trái tim đầy ắp

Cha trao hết cho con chẳng tiếc gì

 

Mở trái tim con như Cha đã mở

Ôm vào lòng bằng tất cả bao dung

Những kẻ khốn cùng và người bệnh tật

Ai không nhà ai không có người thân

 

Hãy mở cửa nhà như lòng con mở

Hãy sót thương người tứ cố vô thân

Chén cơm đó con cho đi một nửa

Một nửa cho là một nửa thâm ân

 

Chiếc áo nào con bỏ quên trong tủ

Hãy mang ra mặc cho kẻ cơ hàn

Đồng tiền đó bao lâu con cất giữ

Có bàn tay nghèo đang đợi thương ban

 

Chúa tới đây cơ hàn trong máng cỏ

Song thân Người là những kẻ lưu vong

Nên Chúa hiểu những mảnh đời lưu lạc

Những mảnh đời mong ước được bao dung

 

Hãy mở lòng cho ai đó bước vào

Hãy chia bớt những gì con đang có

Có tiếng gõ nào trên đôi cánh cửa

Mở cửa đi con…cho kẻ lưu vong.

 

Trần Mộng Tú                                    
Mùa Giáng Sinh 2025

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay
Chuyện này không ăn ảnh | và phải mất nhiều năm. | Mọi ống kính đã đi | đến một cuộc chiến khác.
nghe thời gian chập chờn trên con sóng | lạc lối trong tạp âm tạp điệu tạp niệm | một ngày hụt hơi thất lạc cõi manga.
Mẹ lau nước mắt con thuyền | về nơi thuỷ phủ* | nợ | duyên | đắm chìm
Phố nhiều sương bay | Đồi chuông khàn đục | Tan lễ sáng này | Em mang ân phúc | Nắng về tinh khôi…