Hôm nay,  

Phim ‘Đất Lành Chim Đậu’: Những Vết Thương Chiến Tranh Khó Lành

23/05/202500:00:00(Xem: 1487)
hình-1-đất-lành-chim-đậu-Q&A
Phần trả lời phỏng vấn sau buối chiếu phim Đất Lành Chim Đậu. Từ trái: Đỗ Bảo Anh (điều hợp viên), bà Dung, giám đốc sản xuất Lan Cao, đạo diễn Naja Phạm Lockwood, phóng viên chiến trường David Hume Kennerly
 
Chỉ kéo dài hơn 30 phút, cuốn phim tài liệu Đất Lành Chim Đậu (On Healing Land, Birds Perch) đã để lại cho khán giả nhiều cảm xúc, nhiều điều để suy gẫm. Phim được công chiếu ra mắt ở Quận Cam vào tối ngày 9 tháng 5 năm 2025 tại rạp Lido Newport Beach, nhân tháng tưởng niệm 50 chấm dứt chiến tranh Việt Nam. Buổi chiếu phim do Orange County Film Society thực hiện, với sự phối hợp của Newport Beach Film Festival, và Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA). Phim do Naja Phạm Lockwood đạo diễn; với giám đốc sản xuất là nhà văn Lan Cao.Bộ phim tài liệu xoay quanh câu chuyện của những gia đình, những đứa trẻ từ hai miền Nam, Bắc là nạn nhân của cuộc chiến tranh Việt Nam. Đó là bà June (Dung) con gái của Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan; ông Nguyễn Từ Huấn con trai của Trung Tá Nguyễn Tuấn thuộc quân đội VNCH; ông Thông, bà Loan con của đại úy Việt Cộng Nguyễn Văn Lém (Bảy Lốp). Cả đạo diễn và nhà sản xuất cũng là từng những đứa trẻ chịu ảnh hưởng của chiến tranh Việt Nam. Naja Phạm là con gái của nhân viên USAID trong lĩnh vực tình báo, cùng gia đình rời Việt Nam trên một chuyến tàu vào ngày 28/04/1975. Lan Cao là con gái của Đại Tướng Cao Văn Viên, đã từng chứng kiến chiến tranh “vào đến cửa nhà mình” trong dịp Tết Mậu Thân 1968..
 
Những nhân vật trong phim xoay quanh một bức ảnh nổi tiếng vào bậc nhất của chiến tranh Việt Nam: Tướng Loan hành quyết tù nhân bị trói tay Bảy Lốp trên đường phố Sài Gòn giữa lúc thành phố chìm ngập trong khói lửa chiến tranh vào Tết Mậu Thân 1968. Bức ảnh do phóng viên AP Eddie Adams chụp, được cho là một trong những yếu tố góp phần làm thay đổi cục diện của cuộc chiến. Sau khi bức ảnh được lan truyền trên các phương tiện truyền thông Hoa Kỳ, phong trào phản chiến ở Mỹ đã bùng phát dữ dội, dẫn đến việc chính phủ Hoa Kỳ phải tìm cách rút quân đội Mỹ ra khỏi Việt Nam; Quốc Hội buộc phải cắt viện trợ chính phủ VNCH, dẫn đến sự sụp đổ của Miền Nam vào ngày 30/04/1975. Theo nhiều nguồn tin, Tướng Loan xử bắn Bảy Lốp vì tin rằng người này đã chỉ huy giết hại cả gia đình Trung Tá Thiết Giáp Nguyễn Tuấn. Người duy nhất sống sót trong gia đình này là ông Nguyễn Từ Huấn, năm đó mới 9 tuổi. Sau đó ông Huấn được người chú nhận làm con nuôi, đưa sang Mỹ sau ngày Sài Gòn thất thủ; và hiện nay là Phó Đề Đốc Hải Quân Hoa Kỳ gốc Việt đầu tiên, là niềm hãnh diện của cộng đồng người Việt.
 
Những câu truyện kể của bà Dung, ông Huấn, bà Loan & ông Thông đan lẫn vào nhau trong phim. Đó là những câu chuyện thật của những nạn nhân từ ba gia đình mà suốt cuộc đời của họ bị ảnh hưởng sâu đậm trực tiếp bởi những sự việc xảy ra đằng sau bức ảnh định mệnh này.
Bà Dung nhớ lại những năm tháng gia đình mới qua Mỹ, khi biết được tướng Loan đang định cư ở Virginia, một số người vận động để trục xuất ông, vì xem ông là tội phạm chiến tranh. Lần đầu tiên bà nhìn thấy bức ảnh này là khi đang học lớp 11. Các bạn học khi biết bà là con của người trong bức ảnh đã nhìn bà như con của một kẻ sát nhân. Tướng Loan trong những ngày mới định cư ở Mỹ phải làm việc thêm ở một nhà hàng. Khi nhận ra ông là người trong bức ảnh, nhà hàng của ông đã bị những người phản đối đến quấy rối, viết dòng chữ “tội phạm chiến tranh” trên tường. Cuộc sống của gia đình đã khó khăn khi phải làm lại từ đầu với đôi bàn tay trắng, nay lại còn thêm căng thẳng về tinh thần. Như một qui luật bất thành văn, không ai trong gia đình nhắc đến những gì đã xảy ra trong bức ảnh đó.
 
Ông Huấn không thể nào quên cái ngày gia đình mình bị thảm sát ở Sài Gòn từ hơn nửa thế kỷ trước. Phong tục Việt Nam ngày Tết coi trọng việc ai là người xông đất sau đêm giao thừa, vì tin rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến vận may rủi trong cả năm. Sau thời khắc giao thừa Tết Mậu Thân, là một đứa trẻ, ông vô tình bước ra khỏi nhà để theo dõi tiếng pháo, rồi trở vào nhà và trở thành “người xông đất bất đắc dĩ.” Ông nhận một cái tát tai của bố cho việc phá vỡ phong tục cổ truyền. Và rồi sau đó, ông chứng kiến cảnh gia đình bị thảm sát. Bản thân ông cũng bị thương do đạn bắn trượt qua đầu, nhưng may mắn là người sống sót duy nhất trong gia đình. Trong suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên ở Mỹ, ông luôn tự dằn vặt, trách móc bản thân. Có phải ông là người đã đem vận rủi đến cho gia đình không? Tại sao ông không chết cùng mọi người, mà phải sống trong nỗi ân hận kéo dài suốt đời này?
 
Bà Loan ngồi bên bàn thờ ông Bảy Lốp nói trong nước mắt rằng mình chỉ biết mặt cha qua tấm ảnh bị Tướng Loan hành quyết. Mỗi năm vào dịp 30/04, nhà nước chiếu lại hình ảnh này để vinh danh người cha quá cố, bà và anh của bà là ông Thông lại càng thêm nhớ cha. Ra thăm mộ cha, nhưng đó chỉ là ngôi mộ không có thi hài người quá cố. Người Việt xem việc tìm được hài cốt của người thân đem về thờ cúng là quan trọng. Gia đình bà không có được may mắn đó. Bà nói trong làn nước mắt “Phải chi không có chiến tranh, gia đình bà đâu đến nỗi đau thương đến vậy…”
 
Ai cũng khổ đau. Ai cũng tìm cách tự an ủi mình để vượt qua những nỗi đau dai dẳng. Đối với bà Dung, cha của mình, tướng Loan, là một người nhân hậu. Việc ông xử bắn tù nhân là một quyết định mà chỉ có ông mới có quyền phán xét.  Bức ảnh không nói lên toàn diện vấn đề. Bức ảnh không cho thấy 15,000 người dân Việt chết trong Tết Mậu Thân. Bức ảnh không cho thấy cảnh gia đình Trung Tá Tuấn bị thảm sát trước đó kinh khủng đến mức độ nào. Nếu đặt mình vào hoàn cảnh của Tướng Loan lúc đó: nhìn người dân thường chết oan, gia đình đồng đội bị sát hại, liệu ông có thể có lựa chọn khác?
 
Hình ảnh ông Huấn đi một mình giữa rừng thông, ôm những thân cây khổng lồ như để tìm sự thông cảm của thiên nhiên làm người xem xúc động. Để vượt qua những dằn vặt của quá khứ, ông quyết định sống sao cho xứng đáng. Khi gia đình ông được Hạm Đội 7 cứu vớt để đưa sang Mỹ, ông nuôi ý định tham gia vào lực lượng hải quân Hoa Kỳ như một hành động đền ơn đáp nghĩa. Và ông đã thực hiện được ước mơ của mình. Việc trở thành Phó Đề Đốc Hải Quân gốc Việt đầu tiên có lẽ vượt xa giấc mơ của một cậu bé mồ côi cha mẹ trong chiến tranh Việt Nam từ nửa thế kỷ trước.
 
Bà Loan, ông Thông từ Việt Nam cho biết vô cùng thông cảm với nỗi đau mất người thân của ông Huấn. Nhưng họ quả quyết rằng cha mình không phải là thủ phạm đã sát hại gia đình Trung Tá Tuấn. Theo họ, vào thời điểm xảy ra vụ thảm sát, ông Bảy Lốp không thể có thời gian để di chuyển từ những địa điểm ông đã có mặt trong thành phố để đến nhà ông Huấn. Họ tin rằng nếu Tướng Loan hành động chậm hơn và suy xét thêm, cơ hội sống sót của cha mình là rất lớn.
 
Sau nửa thế kỷ nhìn lại, những tình tiết của câu chuyện đau thương trong chiến tranh này có được làm sáng tỏ? Tướng Loan chưa bao giờ nói về việc liệu ông có đủ bằng chứng người sát hại gia đình Trung Tá Tuấn là Bảy Lốp. Bản thân ông Huấn khi nhìn hình ảnh ông Bảy Lốp bị hành quyết cũng không thể xác nhận đó là người giết cha mẹ mình.
 
Như vậy đâu là sự thật? Và có thật sự cần thấy rõ hết mọi uẩn khúc của một quá khứ buồn để vượt qua nó? Những nhân vật lịch sử trong phim có lẽ phải tự tìm cho chính mình những cách khác để hướng đến tương lai. Sau khi can đảm ngồi trước ống kính để kể về câu chuyện của gia đình mình, bà Dung và các con đã không còn né tránh nói chuyện về quá khứ nữa. Bà kể cho các con nghe về câu chuyện ông ngoại; và các cháu tỏ lòng yêu quí, kính trọng ông. Bà không còn chống đối việc trở về Việt Nam, và cho biết sẽ đồng tình nếu các con về quê hương để tìm hiểu về cội nguồn của mình.
 
Ông Huấn nói rằng khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời ông là khi thấy con cái của mình lớn lên và hòa nhập vào xã hội Mỹ. Ông cũng tìm thấy ý nghĩa của việc cống hiến trong vai trò một phó đề đốc, bảo vệ đất nước mà ông đã nhận làm quê hương thứ hai.
 
Bà Loan, ông Thông ở Việt Nam nói rằng sau 50 năm, họ muốn khép lại quá khứ để bước sang một trang mới. Theo họ, trang mới này chắc chắn tốt đẹp hơn cho cả hai phía.
 
Chỉ dài hơn 30 phút, Đất Lành Chim Đậu thu hút khán giả ngay từ những cảnh quay đầu tiên. Bố cục phim mạch lạc cho dù có đến ba câu chuyện được kể đan lẫn vào nhau. Cách đặt ống kính, kỹ thuật quay phim, sử dụng âm nhạc đều góp phần lôi cuốn khán giả vào thế giới nội tâm đầy trăn trở của các nhân vật. Đất Lành Chim Đậu có cách tường thuật thực tế của một bộ phim tài liệu, nhưng cũng có khi đầy tình cảm, giàu cảm xúc như phim truyện.

Trong phần trả lời phỏng vấn sau buổi chiếu phim, đạo diễn Naja Phạm và giám đốc sản xuất Lan Cao đều nói rằng một trong những mục đích khi thực hiện Đất Lành Chim Đậu là muốn có một cuốn phim về chiến tranh Việt Nam dưới góc nhìn của những người Việt hải ngoại. Trước đây, phim về đề tài này chỉ thể hiện quan điểm của người Mỹ hay phía chính quyền cộng sản Việt Nam. Hơn nữa, Đất Lành Chim Đậu là cuốn phim tài liệu đầu tiên có tiếng nói của người dân Việt Nam cả trong nước lẫn hải ngoại.

Cuộc chiến đã kết thúc sau nửa thế kỷ, những người trong cuộc đã lần lượt ra đi. Chiếu ngọn đèn vào những con người và những cuộc đời của thế hệ thứ hai, lớn lên tập sống với những vết thương chiến tranh hằn khắc như một phần DNA của chính mình, phim “Đất Lành Chim Đậu” như tên gọi, mang theo câu chuyện của đàn chim Việt chắp cánh cố vượt qua miền quá khứ gắng tìm lại phần nào sự  bình yên, lành lặn cho bản thân và cho thế hệ tương lai.

Doãn Hưng
 
hình 2 đất lành chim đậu
Lịch công chiếu của Đất Lành Chim Đậu trong những ngày tới:
21/5: Thư viện Tổng thống Gerald R. Ford, Ann Arbor, Michigan
22/5: Bảo tàng Tổng thống Gerald R. Ford, Grand Rapids, Michigan
Theo dõi trang web để biết thêm thông tin về phim: https://www.onhealingland.com/news
  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một tác phẩm Nghệ thuật Khái niệm gồm một quả chuối đơn giản, được dán bằng băng keo lên tường, đã được bán với giá 6,2 triệu đô-la tại một cuộc đấu giá ở New York vào thứ Tư, 20 tháng 11 năm 2024. Sự kiện này đã gây xôn xao không ít chẳng những trong thế giới nghệ thuật mà cả dư luận công chúng bên ngoài. Tác phẩm với nhan đề Comedian/ Diễn viên hài, của nghệ sĩ người Ý Maurizio Cattelan, đã trở thành một hiện tượng khi ra mắt vào năm 2019 tại Art Basel Miami Beach. Những người tham dự lễ hội nghệ thuật này cố gắng tìm hiểu xem liệu một quả chuối màu vàng đã chín có những đốm đen được dán trên bức tường trắng bằng băng keo bạc loại dán thùng gửi hàng là một trò đùa hay là lời bình luận đầy thách thức láo xược về các tiêu chuẩn đáng ngờ trong giới sưu tập nghệ thuật. Có lúc, một nghệ sĩ khác đã lấy quả chuối ra khỏi bức tường và điềm nhiên bóc vỏ ra ăn. Tác phẩm này thu hút quá nhiều sự chú ý đến mức ban tổ chức phải lấy nó xuống cất đi.
Ngày Lễ Tạ Ơn ở Mỹ (Thanksgiving Day, ngày Thứ Năm trong tuần lễ thứ tư của tháng 11 hàng năm) được cho là khởi đầu vào năm 1621 khi những người di cư đầu tiên từ Anh Quốc đến Bắc Mỹ tạ ơn và ăn mừng với người Mỹ Da Đỏ bản xứ về một vụ mùa màng được thu hoạch khấm khá. Đây cũng là dịp để chúng ta nghĩ đến và đền đáp phần nào những ơn nghĩa mà mình đã nhận được trong cuộc đời này. Trong bài thơ “Ta Về” của nhà thơ Tô Thùy Yên viết khi ra tù cộng sản sau cuộc đổi đời vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, có câu thơ mà tôi rất thích: “Cảm ơn hoa đã vì ta nở.” Hoa nở rồi hoa tàn là chuyện rất bình thường theo luật tắc sinh trụ hoại diệt của vạn vật, như nhà Phật đã nói. Hoa có biết nó nở vì ai không? Làm sao chúng ta biết được hoa nở là vì chúng ta? Nhưng nếu không có hoa nở thì làm sao nhà thơ họ Tô kia có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp mỹ miều của thiên nhiên! Vì vậy mà khi nhìn đóa hoa nở nhà thơ Tô Thùy Yên đã nói lời cảm ơn vì cảm nhận rằng hoa đã vì ông nở.
Trong thế hệ ca nhạc sĩ trẻ của nền âm nhạc Sài Gòn trước 1975, cặp uyên ương Lê Uyên - Phương có một chỗ đứng đặc biệt, độc nhất. Sự nghiệp sáng tác của nhạc sĩ Phương kéo dài từ đầu thập niên 1970s ở Miền Nam sang đến tận Hoa Kỳ sau 1975, cho đến khi ông mất vào năm 1999. Nhiều ca khúc Lê Uyên Phương cho đến nay vẫn chưa được chính thức phổ biến, phát hành. Để tưởng nhớ 25 năm ngày mất của người nhạc sĩ tài hoa, ca sĩ Lê Uyên sẽ tổ chức đêm nhạc chủ đề “Lê Uyên Phương 25 Năm Cuộc Đời– Tình Yêu – Âm Nhạc” tại Saigon Grand Center thành phố Fountain Valley vào ngày 7 tháng 12 2024.
Nhà thơ Kiên Giang nổi tiếng trên thi đàn miền Nam từ những năm 1955, 1956 với bài thơ “Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím” (được nhạc sĩ Huỳnh Anh phổ nhạc rất nổi tiếng)
Bài thơ này đăng trên Việt Báo vào ngày 10 tháng 8 2024. Người dịch nói rằng “…Bài này hợp với tinh thần Phật Giáo…” Tác giả Henry Wadsworth Longfellow là một nhà thơ nổi tiếng vào bậc nhất ở Mỹ trong thế kỷ 19. Trong tiểu sử không thấy nhắc ông có nghiên cứu về Phật Giáo. Có thể giải thích rằng những gì thuộc về chân lý, sự thật thì sẽ mãi mãi tồn tại, bất kể Đức Phật có thuyết giảng hay không.
VFF đang cùng cộng đồng hướng đến một sự kiện trọng đại: kỷ niệm 50 năm tị nạn kể từ biến cố 30-04-1975. Không phải tình cờ khi nhiều phim đoạt giải năm nay có chủ đề liên quan đến sự hòa giải giữa các thế hệ sau nửa thế kỷ ly hương.
Năm 1816, khi nhà phát minh người Pháp, Joseph Nicephore Niepce thành công chế tạo ra chiếc máy ảnh bằng gỗ có gắn thấu kính, cũng là lúc nghề vẽ tranh truyền thần của những họa sĩ thời đó bắt đầu gặp nguy hiểm. Đến khi công nghệ chụp ảnh hoàn hảo hơn ra đời vào khoảng 1839, thì những người vẽ tranh chân dung dần dần… thất nghiệp.
Tuy than thở như vậy nhưng Nguyễn Vỹ theo cái nghiệp trong suốt bốn thập niên. Sau khi tốt nghiệp tiểu học ở quê, lên trung học Pháp-Việt ở Quy Nhơn (1924-1927), tham gia bãi khóa để tang nhà cách mạng Phan Châu Trinh nên bị đuổi học, phải ra Hà Nội học tiếp. Sau khi đậu tú tài toàn phần, Nguyễn Vỹ dạy học tại trường trung học Thăng Long, Hà Nội. Vừa dạy học, vừa làm thơ, viết văn, viết báo... Nguyễn Vỹ là tên thật, các bút hiệu khác: Tân Phong, Tân Trí, Lệ Chi, Cô Diệu Huyền. Cuộc đời ông trải qua nhiều sóng gió và nghiệt ngã nhất với nghề báo.
Vào chiều ngày 3 tháng 9, 2024, tại rạp Frida Cinema, thành phố Santa Ana, Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA) chính thức khởi động Đại Hội Điện Ảnh Việt Nam Quốc Tế 2024 (Viet Film Fest-VFF), sự kiện phim ảnh quốc tế thường niên lớn và lâu dài nhất của cộng đồng người Việt hải ngoại.
Đội Los Angeles Lakers vừa công bố kết quả cuộc thi tuyển nghệ thuật “Lakers In The Paint - 2023-2024”, nhằm vinh danh mười nghệ sĩ da màu từ khắp khu vực Los Angeles như một phần của chương trình nghệ thuật thường niên của đội nhằm ghi nhận, hỗ trợ và nâng cao tinh thần cho các nghệ sĩ đến từ các cộng đồng thiểu số. Trong mười họa sĩ trúng tuyển, có hai họa sĩ gốc Việt, gồm họa sĩ Ann Phong và Michael Trần Thế Khôi, và 8 họa sĩ từ các cộng đồng đa dạng Abby Aceves, Estefania Ajcip, Jessica Taylor Bellamy, Daryll Cumbie, Derick Edwards, Megan Gabrielle Harris, Marlon Ivory, Larry Li
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.