Bây Và Cả Chủng Tộc Bây

09/06/202009:35:00(Xem: 4638)

Langston Hughes là một thi sĩ da đen nổi tiếng của Mỹ. Bài thơ này được xuất bản năm 1930, thời điểm của cuộc Đại Suy Thoái. Người da đen khi ấy vẫn chưa có quyền bình đẳng như bây giờ. Phải đợi đến phong trào Civil Rights vào thập niên 1960 luật pháp mới cho phép họ ăn chung bàn, ngồi chung chỗ với người da trắng...

103855771_1933137613652384_7817077957999324674_n
Photo: Một cuộc xuống đường vào thập niên 1960


Bây và cả chủng tộc bây
Hãy nhìn xuống nơi bây đang sống
Mà xấu hổ.
Hãy nhìn xuống những người da trắng
Rồi nhìn lại mình
Mà xấu hổ
Rằng cái nghèo vẫn ngửa ngay ra đó,
Rằng con ngu cái dốt cứ đẻ đầy ra đó
Trong căn chòi của cùng cực đớn hèn—
Mà bây không biết để lo
Không đủ nam tính để đứng lên mà nói

Tao thách mày đến gần tao thêm một bước,
hỡi thế gian độc ác,
với bàn tay tham lam muốn sờ mó cổ tao,
tao thách mày đến gần tao thêm một bước:
Khi nào bây nói được vậy
Bây sẽ tự do!

-Langston Hughes
ianbui dịch (2020.06)


oOo


You And Your Whole Race

You and your whole race.
Look down upon the town in which you live
And be ashamed.
Look down upon white folks
And upon yourselves
And be ashamed
That such supine poverty exists there,
That such stupid ignorance breeds children there
Behind such humble shelters of despair—
That you yourselves have not the sense to care
Nor the manhood to stand up and say
I dare you to come one step nearer, evil world,
With your hands of greed seeking to touch my throat, I dare you to come one step nearer me:
When you can say that
you will be free!

- Langston Hughes (1902-1967)
Nguồn: FB Thơ Nhạc Song Ngữ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền