Xa Như Cổ Tích

18/09/202515:59:00(Xem: 1109)
ap2
Tranh Ann Phong

                                                                   

 

Bây giờ

mỗi sáng tôi vào Việt Báo

Đọc những câu chuyện về cuộc đời xa xưa của Đức Phật thay cho những Tin Tức Thời Sự về nước Mỹ

Trong những câu chuyện về Đức Phật

Tôi không nghe thấy tiếng súng

Tôi không nghe thấy hận thù

Tôi không nghe thấy bất công

Và không nghe thấy cả những điều ngu dốt kỳ thị.

 

Vì những điều ngu dốt kỳ thị trong những câu chuyện của Đức Phật, đều được hóa giải bằng trí tuệ và lòng bác ái.

 

Bây giờ

mỗi tối tôi vào giường

Tôi đọc Phúc Âm, tôi tìm sự an bình trong những lời Chúa dạy các Tông Đồ

 

“Nếu con lấy đấu nào mà đong cho tha nhân, thì Cha trên trời cũng đong đấu đó cho con”

Tôi nhớ đến cái “đấu đong gạo” rất xa xưa, Mẹ tôi hay đong gạo cho chị giúp việc, mỗi khi chị xin về quê thăm nhà. Cái đấu không to lắm nhưng đầy ắp tình người. Tình của người đầy đủ chia cho kẻ thiếu thốn.

 

Đến bao giờ chúng ta lại được sống trở lại trong một xã hội các đảng phái biết tôn trọng lẫn nhau vì sự tốt đẹp chung cho đất nước. Đến bao giờ những viên đạn được thu lại cất vào một chốn an toàn. Trẻ em và những người lương thiện không phải là những nạn nhân, chết oan ức của đố nghịch và kỳ thị chủng tộc, màu da, phân chia Đảng Phái  trong một đất nước có tên là: Hiệp Chủng Quốc.

 

Cái xã hội mà chúng ta được sống an toàn, tốt đẹp cách đây không lâu. Chỉ trên dưới 10 năm trước đây thôi, sao bỗng nhiên xa như cổ tích.

 

tmt-9/18/2025

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền