Thơ Trần Hạ Vi

18/08/202216:02:00(Xem: 3877)
DTChinh_2
Tranh Đinh Trường Chinh.



Người nuôi ảo tưởng

 

Em là người nuôi ảo tưởng

Buồn là tính chuyện ‘nuôi’ anh

Thần giao dịu dàng ôm ấp

Cách cảm nhè nhẹ màu xanh

 

Bên anh bên anh bên anh

Tâm tưởng quyện hòa kết mộng

Lời thương muôn chiều đồng vọng

Ảo mờ cuốn giấc mơ anh

 

Status không có người like

Ngoài anh chẳng ai đọc được

Cheo leo vắt vẻo mấy lượt

Xé rào khắc khoải nhớ em

 

Biên giới không mưa khát thèm

Mùa hạ cháy rừng đỏ lửa

Khói bụi cay nhòe đôi mắt

Kèm nhèm xước nỗi nhớ em

 

Người ta biết môi có mềm


 

Bài thơ hoa mai
(Tưởng nhớ cái chết của Thiền sư Thích Nhất Hạnh)

Bài thơ viết dang dở
Sau cánh cửa khoá trái
Bức tường gồ ghề

Những nhà sư khoác áo nâu dấn thân xuất thế
Đêm qua rụng xuống
Một bông mai
Từ trên cành cao nhất, đẹp nhất

Bài thơ viết dang dở
Những động mạch hối hả chở oxy
Chữ nằm im như những hồng cầu chết lặng
Trong tĩnh mạch

Đất nước giao tranh mấy ngàn ngày ly loạn
Biết đâu đúng đâu sai
Công và tội phân hai
Tiếng đời, miệng thế
Chỉ lòng nhân tồn tại

Bông mai vươn mình chui lớp vỏ gai
Đi đày vắt vẻo bên ngoài chấn song
Đất nước ngục tù
Trái tim ngục tù
Lòng người khoá trái
Mấy mươi năm

Bài thơ viết dang dở
Những con chữ đòi hỏi phải được viết ra
Hàng ngàn hàng ngàn chữ tung tăng
Kết thúc đêm qua
Ở chương chín mươi lăm

Bông hồng cài áo lắng nghe tiếng trái tim túc tắc
Chánh niệm đập trong lồng ngực
Năm nhịp hẫng một nhịp
Chậm dần
Hoa mai nở
Xuân về


*
 

Anh, em và sự không toàn hảo


Anh, em, những người được gọi là khùng

Anh khùng hơn em

Em khùng hơn anh

Chúng ta đừng giành nhau nữa

 

Anh, em, những niềm tin rạn vỡ

Những nỗi đau chất chứa

Ngủ im im thi thoảng cắt cứa vào lòng

 

Có những vết thương vô danh

Và những vết thương có tên gọi

ẩn khuất câm thinh

dần chìm quên lãng

tội nghiệp phí hoài

 

Anh, em

Chỉ cảm được một chút tâm lành

Những ngây thơ còn sót lại

 

Bao nhiêu bao nhiêu tuổi đi nữa

Vẫn chưa bao giờ bước quá đôi mươi

 

Lạy Chúa lòng lành

Anh, em, cũng như bao nhiêu người

Chịu đựng và không biết mình chịu đựng

Là vui.

 

-- Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lần đầu tiên đến với trang Văn học-Nghệ thuật Việt Báo, Nguyên Thu là một nhà thơ nữ sinh sống ở Việt Nam. Thơ của chị mềm mại, trữ tình, nhưng không thiếu tính cách tân, không ngần ngại phá bỏ ước lệ. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...
Thơ của các thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn, Trần Hạ Vi, Thy An, Ben Oh
chỉ là trò đố chữ em có biết thế nào khi em là người hành khách duy nhất nếu đó là nơi xa hơn nơi tôi xin em đừng đi.
cùng em lập địa hoang đàng | từ phơi mở với tình tang | rập rờn | bóng nắng chiều | thổi | cô đơn | vào trong lục tía | hồng ngôn cực tình
Thơ của Nguyễn-hòa-Trước, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa...
Những tương phản | chiều sâu và bề mặt | hai bên của đồng tiền không nhìn thấy nhau, là một nhưng xa lạ | Cháy lên hay tan vào đất | lá đơn sơ chỉ có hai chọn lựa
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...
Nhà phê bình văn học Trung Quốc đời nhà Thanh, Viên Mai, có nói, “Làm người không nên có cái tôi, nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”. Thi hào Tagore cho rằng, “Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong”. Cả hai nhận định này đều đề cao cái Tôi-làm-Thơ, và cách biểu hiện những thuộc tính về Tôi ấy như thế nào trên ngôn từ thơ. Có hai yếu tố không ai phủ nhận được là cảm xúc và sáng tạo, chính hai yếu tố này định hình phong cách của nhà thơ. Cảm xúc thực được chuyển tải qua thi ngữ, thi ảnh mới mẻ, cá biệt, thì thơ càng có sắc thái nổi bật để lại dấu ấn riêng trong lòng người đọc, dường như không quá để nói rằng điều này định đoạt sinh mệnh một bài thơ. Thơ chỉ thực sự sống khi nó phản ảnh được bản ngã độc đáo của nhà thơ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.