Hôm nay,  

Khi Nào Chúng Ta Thực Sự Là "Người Lớn"?

30/05/202500:00:00(Xem: 223)

nguoi lon

Trưởng thành không xảy ra sau một đêm hay vào một ngày sinh nhật. Đó là hành trình học hỏi, mắc sai lầm và biết đứng lên chịu trách nhiệm cho chính mình. (Nguồn: pixabay.com)


Tuổi 18 có thực sự là ngưỡng cửa của trưởng thành?
 
Không ai lớn lên giống ai, và hành trình trưởng thành cũng chẳng thể đo đếm bằng một con số. Hầu hết chúng ta đều quen thuộc với cột mốc 18 tuổi – độ tuổi mà luật pháp nhiều nơi, bao gồm Hoa Kỳ, công nhận một cá nhân chính thức bước vào tuổi trưởng thành và phải chịu trách nhiệm hình sự như người lớn. Thế nhưng, câu chuyện không chỉ dừng lại ở đó.
 
Tùy theo quy định từng bang, “tuổi thành niên dân sự” có thể khác nhau, nên dù đã đủ 18 tuổi, bạn vẫn chưa chắc được hưởng mọi quyền lợi và vai trò như một người trưởng thành thật sự.
 
Thí dụ, công dân Hoa Kỳ 18 tuổi được quyền bỏ phiếu, được xăm mình mà không cần cha mẹ đồng ý, nhưng phải đợi đến năm 21 tuổi mới được phép mua và sử dụng rượu bia. Thậm chí, việc thuê một chiếc xe hơi cũng trở nên khó khăn và tốn kém hơn cho những người dưới 25 tuổi, ngay cả khi họ đã có bằng lái từ năm 16 và đã đi làm nhiều năm.
 
Nhiều người thường nhìn vào những thay đổi cơ thể khi bước vào tuổi dậy thì (con trai thì mọc râu, con gái thì ngực to lên và có kinh) để đánh dấu sự trưởng thành. Tuy nhiên, không phải ai cũng trải qua những thay đổi của tuổi dậy thì vào cùng một thời điểm. Thông thường, con gái bắt đầu quá trình dậy thì và có vẻ ngoài trưởng thành sớm hơn con trai. Trong khi đó, có những người phải ngoài 20 mới mang dáng dấp người lớn.
 
Từ góc nhìn của một giáo sư Tâm lý học, Jonathan B. Santo (Đại học Nebraska Omaha) cho rằng điều cốt lõi để đánh giá sự trưởng thành không nằm ở vẻ bề ngoài hay độ tuổi, mà ở thái độ sống, hành vi ứng xử, và cách họ gánh vác trách nhiệm trong cuộc sống hằng ngày.
 
Hành trình trưởng thành: Không có lịch trình chung
 
Không có một mốc thời gian cố định nào cho sự trưởng thành, bởi mỗi người là một thế giới riêng. Có những người ở tuổi 18 đã học được cách làm chủ cảm xúc, biết suy xét kỹ lưỡng trước khi quyết định và có thể tự nuôi sống bản thân.
 
Cũng có những người cần thêm thời gian để đi đến chặng đó.
 
Ngoài ra, văn hóa gia đình cũng ảnh hưởng nhiều đến chuyện này. Ở một số nơi, con cái vẫn sống nhờ vào cha mẹ đến tận 25 tuổi, vì lúc đó các bạn còn đang đi học đại học hay học nghề để chuẩn bị cho tương lai.
 
Ngay cả trong cùng một mái nhà, thời điểm mỗi người phải gánh trách nhiệm của một người trưởng thành cũng khác nhau – tùy vào tính cách, kinh nghiệm sống, lựa chọn nghề nghiệp và hoàn cảnh riêng.
 
Có một số trường hợp thanh thiếu niên được công nhận là người lớn về mặt pháp lý trước 18 tuổi thông qua một quy trình gọi là “giải phóng trẻ vị thành niên” (emancipation). Từ thời điểm đó, họ phải tự lo liệu các vấn đề tài chánh và sức khỏe của mình như một người lớn thực thụ.
 
Dù vậy, ở tuổi này, việc tự kiếm sống ở Hoa Kỳ rất khó vì luật pháp Hoa Kỳ (cả liên bang và tiểu bang) có những quy định chặt chẽ về lao động trẻ em, và mỗi bang lại có quy định riêng. Về hôn nhân, đa số bang yêu cầu đủ 18 tuổi, nhưng vẫn có nơi cho phép kết hôn ở mọi lứa tuổi.
 
Con nít và người lớn khác nhau thế nào?
 
Hiểu được sự khác biệt trong cách suy nghĩ giữa trẻ nhỏ và người lớn sẽ giúp ta hình dung rõ hơn về thời điểm một đứa trẻ thực sự bước vào giai đoạn trưởng thành.
 
Con nít thường suy nghĩ theo kiểu “thấy gì tin nấy” và rất khó nắm bắt những ý tưởng trừu tượng như lẽ phải hay tình huống giả định. Không chỉ vậy, trẻ nhỏ cũng dễ mất tập trung và bị phân tâm hơn nhiều so với người lớn. Đặc biệt, cảm xúc của trẻ cũng rất dễ dâng trào thành nước mắt hoặc vỡ oà trong tiếng hét bất cứ lúc nào. Trái lại, người lớn dẫu cũng đau, cũng giận, nhưng thường kiềm chế hơn và kín đáo hơn.
 
Thêm vào đó, não bộ cũng là yếu tố quyết định. Trước năm 25 tuổi, phần não giúp chúng ta cân nhắc nguy cơ và đưa ra quyết định (vùng vỏ não trước trán) thường vẫn chưa phát triển đầy đủ. Vậy nên, tuổi tác không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với sự trưởng thành thực sự.
 
Những quyết định có thể đổi cả cuộc đời
 
Sự “chậm chín” của não bộ khiến những người trẻ tuổi khó có thể lường hết hậu quả thực tế từ hành động của mình. Điều này lý giải phần nào cho những hành vi mạo hiểm, thậm chí liều lĩnh thường thấy ở thanh thiếu niên và những người ở tuổi đôi mươi: lái xe nhanh, không thắt dây an toàn, sử dụng ma túy, nhậu nhẹt bê tha, hay trộm cắp.
 
Và dù khoa học đã chứng minh rõ ràng là vậy, luật pháp lại thường không có sự “châm chước” nào. Ở tuổi 18, mọi người được xem là người trưởng thành trước pháp luật, và nếu phạm tội – kể cả là giết người – đều sẽ bị xét xử như bất kỳ người trưởng thành nào khác.
 
Chính sự phát triển chưa hoàn thiện này của não bộ cũng khiến thanh thiếu niên dễ bị tác động bởi bạn bè đồng trang lứa. Thực tế cho thấy không ít thiếu niên đã nhận tội oan, phần lớn vì các em chưa lường trước được hậu quả nghiêm trọng từ lời nói của mình.
 
Dù vậy, việc lứa tuổi này dám mạo hiểm hơn người lớn cũng không hẳn là điều tiêu cực. Chính sự liều lĩnh đó đã thôi thúc nhiều bạn trẻ mạnh dạn xuống đường để lên tiếng vì môi trường, công lý, và những lý tưởng mà họ theo đuổi.
 
Cảm giác trưởng thành thực sự
 
Một hiện tượng thú vị được ghi nhận ở Bắc Mỹ là nhiều người trẻ, dù đã qua tuổi 20, có xe, có việc làm, vẫn không cảm thấy mình thực sự là người lớn. Theo nhà tâm lý học Jeffrey Arnett, những người trong độ tuổi từ 21 đến 25 như vậy được xếp vào nhóm “người lớn đang trên đường trưởng thành” (emerging adults). Họ đã vượt qua tuổi teen, nhưng cảm giác trưởng thành vẫn chưa đến. Cuối cùng, trưởng thành thật sự là câu chuyện riêng của mỗi người – không ai có thể quyết định thay được, kể cả luật pháp.
 
Nhiều người dù đã 25 tuổi, có công ăn việc làm, yên bề gia thất và thậm chí đã làm cha làm mẹ rồi, nhưng vẫn chưa có cảm giác mình là người lớn. Họ vẫn cần cha mẹ giúp đỡ trong những chuyện mà lẽ ra người trưởng thành phải tự làm. Ngược lại, có những bạn mới 17 tuổi đã tự lo liệu mọi việc, từ đặt lịch khám bệnh, chăm lo cho em út hoặc ông bà, rồi quán xuyến việc nhà, đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp, giặt giũ… Những bạn này hẳn đã xem mình là người trưởng thành.
 
Như vậy, trưởng thành không phải là một đích đến, mà là một hành trình trải nghiệm, vấp ngã, đứng lên, học hỏi từ những sai lầm, hiểu rõ bản thân và dám chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Không có thước đo cụ thể nào cho tuổi trưởng thành, mỗi chúng ta phải tự suy ngẫm và tự quyết định xem liệu mình đã “lớn” hay chưa.
 
Cung Đô biên dịch 
Nguồn: “When does a kid become an adult?” được đăng trên trang TheConversation.com.
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài viết này chỉ giải thích đôi nét văn hoá Hoa Hạ về Nho tự, dù vậy vẫn bao hàm được nghĩa nôm na lẫn nghĩa bác học. Đôi khi còn mang nghĩa ẩn dụ, liên quan đến phạm trù nhân văn, xã hội, tự nhiên, tư tưởng triết học tôn giáo. Nói cách khác, đơn giản là tìm hiểu chữ QUÁN và một số chữ QUÁN Hán Việt..
Tháng bảy lại về, những người con Phật khắp nơi nao nao chuẩn bị cho mùa hội hiếu. Không biết tự bao giờ nhưng lễ Vu Lan đã ăn sâu vào tâm khảm của mọi người con Việt. Có những người khác đức tin nhưng cũng biết đến lễ Vu Lan. Tạm gác qua những lý luận khác biệt có hay không có lễ Vu Lan trong Phật giáo. Tạm không bàn về những quan điểm khác biệt giữa các tông phái, các dòng truyền thừa. Chúng ta hãy hoan hỷ với tinh thần báo hiếu, ý nghĩa cao đẹp của lễ Vu Lan. Nào chỉ có người Việt, Người Hoa, người Hàn, người Nhật nói chugn là những dân tộc chịu ảnh hưởng văn Hóa Trung Hoa và Phật giáo Bắc truyền đều hân hoan tổ chức lễ Vu Lan. Với các dân tộc Á Đông đã có một thời gian dài sống với Khổng giáo nên rất coi trọng chữ hiếu, con người lấy chữ hiếu làm đầu.
Thời buổi nay ra đường đi chợ, đi du lịch, nếu cần mang sách hành lý nặng, người ta kéo đồ bằng cái caddie đi chợ, đi chơi xa kéo valises à roulettes. Khi cần mang theo đồ dùng nhiều hay ít, người ta đều kéo, kéo caddie… kéo tất cả bằng tay và bằng những bánh xe, thấy tiện lợi hơn khi xưa, mang, sách, đội, gánh… tất cả đã đổi thay với thời gian. Còn khi xưa, thật xa xưa, người ta bê, đeo hay gánh. Gánh là tiện lợi khi đó, vì gánh được nhiều đồ, gánh được lợi hơn vì đồ gánh xếp cả hai bên, hai đầu đòn gánh.
Tôi xa phố cổ Hội An đã gần sáu thập niên, nơi chốn nầy trở thành thời quá vãng, không còn nhớ nhiều nhưng kỷ niệm xưa của thuở học sinh đã viết về bạn hữu, thi ca và âm nhạc… Phố cổ Hội An được công nhận là một trong những di sản thế giới UNESCO ngày 4 tháng 12 năm 1999 vì vậy nhà cửa, đường sá… vẫn duy trì nét cổ xưa và việc tu bổ được sự tài trợ phần nào của UNESCO. Ngày 3 tháng 8 vừa qua, thành phố Hội An khánh thành di tích tu bổ nầy sau 19 tháng, khởi công ngày 28/12/2022 với tổng mức đầu tư 20,2 tỷ đồng.
Mùa Hè ở Tây Bắc, tháng 7 hay tháng 8 nóng cùng ngang nhau. Cái nóng vùng Tây Bắc nước Mỹ tương đối không quá nồng nàn như ở Nam Cali hay Houston, nhưng...
Khi xưa, trước 1975, ông bà Đào Quý có một quán ăn khá trang trọng, là món bò bảy món Duyên Quê, tọa lạc ở một góc đường Công Lý, con đường rộng rãi râm mát thênh thang, chạy dài từ trung tâm thành phố Sài Gòn ra tận phi trường Tân Sơn Nhứt… ông bà Quý và bốn con trai sống những tháng ngày thoải mái, tuy là bận rộn việc buôn buôn bán bán… họ tự hào với quán ăn thanh lịch Duyên Quê, nơi đó cũng là gặp gỡ của vô số tao nhân mặc khách, kể cả những nhân vật kín đáo trong chính trường hay trong giới áp phe đồ sộ của Sài Gòn hoa lệ một thời gian dài.
Năm nay một số vùng của đất Mỹ sẽ gặp nạn ve sầu. Nạn này chỉ xảy ra vào mỗi 221 năm. Lần trước là vào năm 1803, thời Tổng thống Thomas Jefferson. Hàng ngàn tỷ ve sầu sẽ làm náo động người dân ở khu vực Đông Nam Hoa Kỳ. Tại sao lại có đại hội ve sầu huy hoàng như vậy, hãy nghe các nhà khoa học giải thích. Ve sầu có hai…trường phái: ve sầu hàng năm và ve sầu định kỳ. Ve sầu hàng năm xuất hiện mỗi kỳ hè có màu xanh và thân hình cồ nô hơn ve sầu định kỳ. Ve sầu định kỳ chỉ xuất hiện ở khu vực Bắc Mỹ, có màu đen, mắt đỏ chia ra làm hai nhóm: nhóm Brood XIX xuất hiện mỗi 13 năm và nhóm Brood XIII có chu kỳ xuất hiện mỗi 17 năm.
Sau đây là câu chuyện ma mà chính nhóm chúng tôi chứng kiến trong một chuyến đi du lịch mùa hè năm 2024 vừa qua.
Khi nghĩ đến từ “nghệ thuật,” quý vị thường nghĩ đến điều gì? Một bức tranh của con trẻ được dán ở tủ lạnh? Một nghệ sĩ mà quý vị cảm những tác phẩm truyền cảm hứng của họ? Hay những gì trừu tượng khó hiểu mới là nghệ thuật? Những thí dụ trên có một điểm chung: nghệ thuật theo những suy nghĩ đó là việc người khác làm, như trẻ em hoặc “những người tài năng đầy mình.”
Bà ba Séc góa chồng từ tuổi 30, cũng may chồng ra đi sớm, bà buồn rầu một khoảng thời gian, rồi bất chợt do sức sống còn lại, bà vùng dậy lo làm ăn buôn bán mà nuôi được ba đứa con… năm 1970, cũng còn dễ xoay sở, bà chỉ có một cửa hàng tạp hóa… hay còn gọi là chạp phô, bà bán thêm củi, hàng đống, hàng thước, hàng tạ, gạo, bà bán từng bao lớn 100 kí, bao nhỏ 20 kí… vậy mà bốn mẹ con sống được, khá ung dung.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.