bích-nương hương

07/12/202521:25:00(Xem: 1752)
Willem de Kooning
Tranh Willem de Kooning.

 

Hồn sa suối lạnh tay mừng vỗ

(đắm đuối lâu may sẽ phục hoàn!)

bấc nến khô lấy dầu trang sức

từ phao bềnh thả vớt vong nhan.

 

Di hành đêm vác nửa hiện nhật

y nguyên chi chít nguyệt nổi mùa

thân thể lúc về vui sẽ nặng

tí tách thơm trà hứng chén mưa.

 

Nghiêm nghị bông súng bồng lưng ướt

trống cơm đồng tử đấm bụng cười

sào dài chập nhảy áo quên cột

tre nhạc ưỡn nhoài mách then môi.

 

Em cơ hữu đeo tờ lịch cổ

đúng cái thuở người biết thẹn nhau

sàn rỗng xin mời xuống diễn kịch

vai trầu cay ngót cả mâm cau.

 

Quãng sống rối chữ tưa mắt sách

vá khâu những trán kém lành ngôi

rời bóc thêm dăm dòng mảnh dẻ

chắp lại trầm thăng một khúc đời.

 

Hẳn em nứt ra theo vạch sóng

lúc thơ lơ đễnh giữa đò sang

ám thị gõ hoài vào hố rỗng

sẽ rộng cánh xao xác điểu ngàn.

 

Nhà dốc xén thung đường khúc xạ

tôi lên bằng niệm ý say mù

em guốc gỗ sim và ngực túi

hốt luôn cả tuần rượu miên du.

 

Đáng gọi em bằng trăm tên thức

bởi chúng rồi sẽ ngủ như ngoài

kia sân đã lưng còng đông sạm

rất thèm lưỡi ngậm phún tro phai.

 

Hạt thơm non mọc cây tuệ trí

củ dong già gói bánh dâng rừng

thế em cứ an vị thinh không

cờ tam giác dụ trên trạm nghỉ.

 

-- Nguyễn-hòa-Trước

(12-2025)

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bữa nay hát thánh ca buồn Buồn tôi cũng giống như buồn thánh ca
Hãy mở cửa nhà như lòng con mở | Hãy sót thương người tứ cố vô thân | Chén cơm đó con cho đi một nửa | Một nửa cho là một nửa thâm ân
Nằm nghe hơi thở bỏ thân, | tâm như chiếc lá cuối trời gió lay.
Đêm Giáng sinh, ai cũng mơ giấc mơ về nhà, mời đọc 'Trên Đường Về Nhà" của Mohammed Moussa — một bản nhạc "I will be home for Christmas" của Gaza, nơi hành trình về nhà là nỗi đau thức tỉnh nhận ra không còn chốn trở về. Mohammed Moussa là thi sĩ người Palestine, sinh sống và sáng tác tại Gaza, ông là thành viên của Gaza Poets Society, một nhóm thi sĩ viết trong điều kiện bị phong tỏa, nơi thơ không nhằm kể lể bi kịch, mà ghi lại sự trống rỗng mà chiến tranh và bạo lực để lại trong đời sống thường ngày.
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.