Hôm nay,  

CHUYỆN NGƯ PHỦ

06/07/201100:00:00(Xem: 6706)

CHUYỆN NGƯ PHỦ 

Đại Đức Thích Thiện Đạo

Thế kỷ 21 đánh dấu những văn minh vượt bực của nhân loại, đồng thời,cũng nhận lãnh những thảm họa từ nền văn minh đó, trực tiếp hay gián tiếp dobất đồng quan điểm và ý thức hệ. 

Những cuộc đánh bom cảm từ sát hại người vô tội là quan tâm hàng đầu của các quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc. 

Là con Phật, chứng kiến sự hủy diệt kinh hoàng đó, ngoài lòng cảm thương bao nạn nhân vô tội, chúng ta còn cần quán sát để thấy rằng đời sống chúng ta quả thật đầy đủ và hạnh phúc; hay như nhân gian thường nói: “Nhìn lên không bằng ai, nhưng nhìn xuống, không ai bằng mình”. Hạnh phúc hay khổ đau, mỗi cá nhân đều tự cảm nhận, như bác ngư phủ ra khơi, trúng mẻ lưới, sự vui mừng sovới người nhà giầu đang ngồi trên tiền bạc, chắc gì ai hạnh phúc hơn ai! 

Với giới xuất gia, dù đang ở phương trời nào, hàng năm đều hướng về nơi sẽ mở trường hạ vì nơi đó sẽ thể hiện lời Phật chế khi xưa. Năm nay, với sĩ số 146 Tăng Ni quy tụ về trường hạ tại Phật Học Viện Quốc Tế, miền Nam California Hoa Kỳ, là sự thành đạt của Giáo Hội Liên Châu. Theo vị thư ký cho biết, thì rất nhiều tăng ni tiếp tục xin ghi danh, nhất là cận ngày khai hạ, nhưng phương tiện phòng ốc còn giới hạn nên không thể nhận thêm! 

Đây là lần thứ bảy, chúng con được về trường hạ để được cùng tu, cùng học, cùng chia xẻ kinh nghiệm tại mỗi bổn tự. Trong kinh, Phật thường nhắc nhở “tự tấn, tự thọ” mà ta có thể cảm nhận được qua danh hiệu Phật Tinh TấnQuân và Phật Tinh Tấn Lực. 

Những giờ nghỉ ngơi, ngồi dưới gốc liễu, cành mai trong khuôn viên chùa,chúng con cảm nhận sâu sa ân đức của Chư tiền bối đã chắt chiu, lao khổ, mang tinh thần đại hùng, đại lực mà tạo lập tăng xá, tịnh xá, hình thành nơi chốn cho chúng con được thụ hưởng ngày nay. Chúng con là hàng kế thừa sự hy sinh đó, biết lấy chi đền đáp, ngoài tâm nguyện quyết noi gương người xưa, làm được gì cho thế hệ đi sau, hòng tiếp nối dòng huệ mạng của Phật Đà. 

Để thực thi việc làm báo ân đó, chúng con sẽ trau giồi tự thân mình trong hành hoạt thường nhật theo tinh thần Ngũ Minh Phật Giáo. Thứ nhứt, tự mình phấn đấu công phu bái sám, như đói ăn, khát uống, không cần ai nhắc nhở. Thứ đến, vì chúng ta đang ở hải ngoại nên học tiếng Anh là điều tối cần thiết vì ngôn ngữ này thông dụng trên khắp thế giới. Những tăng sĩ có tu tập nội điển và thông thạo Anh ngữ sẽ là những mầm chồi hữu ích cho cả đời lẫn đạo. Sau nữa, rốt ráo,là ngọn đuốc tự mình thắp sáng sẽ soi tỏ đường về Chân Như, là ngõ đạo thâmhuyền của nguồn tâm rỗng lặng, như một câu trong kệ hô thiền buổi sáng “Cao huyền tuệ nhựt tịnh vân mai.” 

Tự độ rồi độ tha. Người tăng sĩ ngày nay cũng phải vào đời, làm lợi ích chocộng đồng nơi mình cư trú. Nhìn quanh ta, biết bao con người, bao nơi chốn cần an ủi, cần hàn gắn thương đau. Đức Phật thường nhắc nhở rằng, chính những nơi tăm tối, không ai chiếu cố, chính là nơi người tăng sĩ phải dấn thân để mang đến ánh sáng và tình thương. Lời dạy thật đơn giản và từ bi vì những người đang tuyệt vọng trong bệnh viện, trong nhà tù, trong đói khát mà được viếng thăm, an ủi chính là giáo pháp tình thương được trực tiếp trao tặng. Tình thương này phải là tình thương chân thật, nghĩa là thương người như thương ta. 

Trong ngành tâm lý học Hoa Kỳ thường nhấn mạnh câu “Trong cả đời người, hiểu mình là mục đích tối thượng”. Điều này, Đức Phật chẳng từng nói từ hơn hai ngàn năm rồi ư" Đó là tu để tìm ra chủ nhân ông, tìm ra bản tánh Di Đà hay viên giác tâm, hay đại viên cảnh trí. Người thể nhập đại định Phật giáo là người có đủ trí lực truyền đạt giáo pháp cho mọi người, dù đủ duyên, vô duyênhay tùy duyên. Xin nói rõ hơn, tùy duyên không có nghĩa là không lập trường, nhưng là uyển chuyển, quyền xảo phương tiện mà giúp ích quần sanh cho đời thêm vui, bớt khổ. 

Trong nghề đánh cá ở Hoa Kỳ, khi con tầu ra khơi, ngư phủ chỉ tung lưới để bắt những cá lớn, có kích thước khả quan mà không làm cho các cá nhỏ mắc lưới. Từ sự gợi hình này, mỗi năm về trường hạ, chúng con lại mỗi thấy thành phần tăng sĩ tham dự đông đảo hơn, tinh tấn hơn, trưởng thành hơn, trí tuệ hơn, rấtxứng đáng là những trưởng tử Như Lai. 

Ước nguyện Tăng Đoàn Phật Giáo Hải Ngoại mãi mãi là Cam Lồ Pháp Vị, giải cơn khát do vô minh phiền trược luôn vây phủ nhân loại trong thế giới ta bà này. 

Đại Đức Thích Thiện Đạo (Trường hạ tại PHVQT – 2011)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chỉ trong vòng 465 ngày (26/04/2024-17/01/2023) đảng CSVN đã trải qua 3 cuộc khủng hoảng lãnh đạo thượng tầng chưa từng có trong lịch sử. Người duy nhất vẫn “vững như bàn thạch” là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, 80 tuổi, nhưng ai sẽ thay ông Trọng để lãnh đạo đảng, sau Đại hội toàn quốc tháng 01 năm 2026 là câu hỏi chưa có câu trả lời...
Mới đây ở Việt Nam lại bùng nổ ra một vài vụ tham nhũng khá nghiêm trọng như vụ Vạn Thịnh Phát và Việt Á. Vào đầu năm nay, Transparency International báo cáo kết quả nghiên cứu tình trạng tham nhũng tại 180 nước trên thế giới trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này chúng ta duyệt lại tình trạng tham nhũng ở Việt Nam.
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.